Suy Niệm Lời Chúa | Thứ Bảy Tuần XII Mùa Thường Niên - THÁNH PHÊRÔ VÀ THÁNH PHAOLÔ, tông đồ | Mt 16,13-19 | Phút Cầu Nguyện

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ BẢY TUẦN XII MÙA THƯỜNG NIÊN - THÁNH PHÊRÔ VÀ THÁNH PHAOLÔ, tông đồ
 

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Matthêu (16,13-19)

13 Khi ấy, Đức Giêsu đến miền Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai?”. 14 Các ông thưa: “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, người khác lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ”. 15 Đức Giêsu lại hỏi: “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?”. 16 Ông Si-môn Phê-rô thưa: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. 17 Đức Giêsu nói với ông: “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời. 18 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là tảng đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. 19 Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá nước Trời: dưới đất, anh ràng buộc điều gì, trên trời cũng sẽ ràng buộc như vậy; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy”.

SUY NIỆM

Phêrô và Phaolô hai tính khí, hai nhân cách khác nhau: một người xuất thân từ dân chài, thật thà chất phác nhưng đôi phần nóng nảy; một người xuất thân là một trí thức trẻ học rộng tài cao thuộc đẳng cấp biệt phái và là công dân của Rôma. Cả hai có kinh nghiệm sống và gặp gỡ Thiên Chúa theo lịch sử riêng của mỗi người và được Thiên Chúa chiếm hữu biến đổi để trở nên đá tảng và cột trụ của Giáo hội.

Phêrô - quá khứ là dân chài lưới với chiếc thuyền nhỏ rong ruổi khắp hồ Tibêriat đã trở nên kẻ chài lưới người theo ý muốn của Thiên Chúa, hôm nay là hoa tiêu trên chiếc tàu Giáo hội xuôi ngược đại dương trần gian. Phêrô đã được Chúa Giêsu biến đổi từ một con người tầm thường có lịch sử với những đặc điểm bình thường như bao người khác. Đó là Phêrô của sự tính toán: “Chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ được gì?” (Mt 19,27). Sự tính toán của con người ấy đã khiến ông ngăn cản bước đi cứu chuộc nhân loại của Đức Kitô và bị Người quở mắng: “Satan, hãy lui ra sau Thầy! Anh cản lối Thầy. Tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người” (Mt 16,23b); Phêrô của nóng nảy, của yếu đuối, của phản bội: chối Thầy ba lần (x. Lc 22,54-62). Kinh nghiệm được tha thứ khiến ông trở nên biết chia sẻ lòng thương xót của Chúa với anh em như Chúa Giêsu đã nói: “Phần con, hỡi Phêrô, sau khi đã trở lại, con hãy củng cố các anh em của con” (Lc 22,32). Nhưng cũng Phêrô đầy ơn Chúa xác tín tuyên xưng: “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16,16). Trước niềm tin sắt son này, Phêrô được Chúa đặt làm nền tảng Giáo hội: “Con là đá, trên đá này, Thầy sẽ xây Giáo hội của Thầy, và cử địa ngục sẽ không thắng nổi” (Mt 16,18); Phêrô tín thác hoàn toàn vào Đức Giêsu: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời” (Ga 6,68). Phêrô gắn bó với tình yêu của Thầy trên hết: “Thầy biết con yêu mến Thầy” (Ga 21,15.16.17); Phêrô của sự cương quyết thuộc về Thiên Chúa và chỉ vâng lời và làm chứng về Ngài: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người ta… về những sự kiện đó (Đức Kitô đã sống lại), chúng tôi xin làm chứng…” (Cv 5,29.32). Ngài đã làm chứng cho đến chết bằng cái chết bị đóng đinh ngược trên đỉnh đồi Vatican.

Phaolô - hôm qua còn ghét và truy bắt “tà đạo Kitô”, một tay bách hại đạo khét tiếng như chính ông đã nhìn nhận (x. Gl 1,13), và là người tuân giữ nghiêm ngặt luật Do Thái (x. Gl 1,14). Phaolô còn liên quan trực tiếp đến vụ ném đá đến chết Stêphanô - Phó tế tử đạo tiên khởi (Cv 7,59). Phaolô của ngày hôm nay lại càng nổi tiếng hơn bao giờ hết vì là người nhiệt thành yêu mến và truyền bá Đức Kitô và sẵn sàng chết cho niềm tin đó. Phaolô xác tín niềm tin của mình vào Đức Kitô: “Tôi biết tôi đã tin vào ai” (2Tm 1,12), tin và loan báo Đức Kitô là lẽ sống của Phaolô: “Khốn thân tôi nếu tôi không loan báo Tin mừng” (1Cr 9,16), và chính ông để tình yêu Đức Kitô chiếm hữu: “Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi” (2Cr 5,14), Phaolô chỉ sống vì Đức Kitô và trở nên một với Đức Kitô: “Không còn là tôi sống nữa, nhưng là Chúa Kitô sống trong tôi” (Gl 2,20). Trong mình, Phaolô gắn bó với tình yêu Thiên Chúa không gì có thể chia ly: “Không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi đức Kitô Giêsu, Chúa chúng ta” (Rm 8,39). Những bước chân của Phaolô là bước chân gieo hạt giống Tin mừng cho anh em dân ngoại như là ơn gọi đặc biệt của ông (x. Gl 1,16). Phaolô chứng nhân Tin mừng Chúa Kitô cho đến khi đầu ông rơi, máu ông đổ vì Tin mừng ở ngoài thành Rôma.

Phêrô và Phaolô, hai người hai tính khí, hai trực giác khác nhau, hai đường hướng hoạt động tông đồ khác nhau, nhưng đã gặp nhau trong tình yêu Chúa và bổ túc cho nhau để xây dựng Giáo hội theo thánh ý quan phòng của Thiên Chúa. Thanh gươm ngày nào của Phaolô giơ cao bách hại đạo Chúa nay thế bằng Tin mừng cứu độ giương cao để không ngừng khai quang truyền giáo cho Đức Kitô. Giọt nước mắt thống hối chân thành vì đã phản bội Thầy của Phêrô xưa và chìa khóa nước Trời được Chúa trao cho ông luôn hiện diện và mở toang nước Trời cho những ai chân thành sám hối.

Noi gương như Phêrô - người đã nhận ra tình yêu của Chúa Giêsu qua những giọt nước mắt của sự sám hối sau khi phản bội Thầy; như Phaolô nhận biết Chúa Giêsu sau những lần truy lùng gắt gao các môn đệ của Người…, và chỉ một lần ngã ngựa đớn đau, ông đã gặp gỡ Chúa Giêsu, đời ông biến đổi theo thánh ý Thiên Chúa và trở nên mạnh mẽ trong đức tin.

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.